ĐỜI LỌC LỪA VÀ NHÂN THẾ ĐIÊU NGOA. THÈM MỘT NIỀM TIN ĐỂ ĐỢI ĐỂ CHỜ. ĐỂ HY VỌNG NHƯ NGÀY CHƯA KHÔN LỚN.
Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011
Vài dòng ghi lại quên tháng năm
Tôi tìm em trong đêm không hình thù
chỉ tiếng rú
sướng vui ta tìm nhau
nỉ non rú
ngọn gào đau quá ôi bao năm
âm thầm không thèm hứa
chẳng dám mơ vì một ngày mai
cả hôm nay bóng nhạt bờ
vô bờ
con đò chìm
em có hét tôi có kêu
ánh trăng buồn chôn cùng đáy biển đen
Tôi đào bới
trong thành phố bên rác nhơ
nơi nước con kênh đen sì
trong hẻm nghèo hay động quỷ
kẻ cầm quyền sau cổng cao
hay xanh xao trên giường bệnh
thải thừa trong điêu tàn
trong mớ giấy gói hàng
dòng lịch sử hôm qua
khoảng lắp mây giăng giăng mây
đã biết xa
che lòng người
vô vàn trong tiếng cười muộn màng
bỗng chia lìa đồng loại
nước mắt ướt đầm trên vành tang
một mùa xuân pháo vui bằng pháo chôn mạng đời
tôi hít hơi khói nhang mơ thiên đàng
tàn tro rơi
em đến nơi?
em đến đó!
sau lưng nghĩa trang
lá khô vàng
rơi hai hàng
lối đi
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét