ĐỜI LỌC LỪA VÀ NHÂN THẾ ĐIÊU NGOA. THÈM MỘT NIỀM TIN ĐỂ ĐỢI ĐỂ CHỜ. ĐỂ HY VỌNG NHƯ NGÀY CHƯA KHÔN LỚN.
Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2011
Linh hồn quốc cấm
Trên khoảng không cô đơn không chịu nổi
một vì sao rơi rớt xuống chân đồi
sao ơi thế là sao
thôi lẻ loi
mang trừu tượng trên bánh xe té lửa
khi cọ vào mãnh liệt
nhói lòng đêm
Trên đồi ngồi lưng ngã
cội thông già chết héo tựa bao giờ
tháng năm mưa
tháng dài nắng
câm lặng như ngày vừa chợp mắt
tôi lại ước mơ đời cháy thành sự thật
mình là sao
sao là mình
tôi sẽ bay lên
ngự trị phía ấy bầu trời
riêng
nhưng vẫn lẻ loi
về phía ngôi tay chỉ
ngọn gió thổi
qua những khuôn mặt trên đảo phục sinh
tôi là thứ linh hồn mang theo nhiều gửi gắm
Vì sao không chịu nổi
tôi không chịu nổi
trở thành những cái bóng lang thang
cố vượt qua đêm dài của thế kỷ
từ thế này đến thế khác
để lại sinh ra từ tro lầm, từ cát bụi
trống vắng trơ trọi
một dấu chấm kết thúc lại bắt đầu
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét